Muốn thấy người khác tốt đẹp, sao không thử thay đổi chính mình?

Đôi khi, chúng ta nhìn thế giới bằng một cặp mắt mờ bụi mà cứ ngỡ rằng chính thế giới này đang vấy bẩn. Chúng ta nhìn người khác qua lăng kính của chính mình, một lăng kính nhuốm màu định kiến, tổn thương, nỗi sợ, và đôi khi cả kiêu hãnh. Rồi từ đó, ta đưa ra những kết luận, những nhận định, đôi khi cay nghiệt – không phải vì người kia sai, mà vì chính ta đang nhìn sai.

Tôi từng nghe một câu chuyện giản dị mà ám ảnh mãi đến tận hôm nay…

Một cặp vợ chồng trẻ chuyển đến sống trong một khu dân cư yên tĩnh. Sáng hôm sau, khi đang ăn sáng, người vợ nhìn ra cửa sổ và thấy người phụ nữ hàng xóm đang phơi đồ. Cô chau mày:
– “Quần áo kia chưa sạch. Hình như bà ấy không biết giặt đồ thì phải. Chắc là loại bột giặt không đủ tốt.”

Ngày này qua ngày khác, sáng nào cũng là một lời chê như thế. Người chồng vẫn chỉ im lặng, không phản bác, cũng không đồng tình.

Rồi một sáng, người vợ bỗng reo lên:
– “Anh ơi! Nhìn kìa! Bà ấy giặt sạch rồi kìa. Quần áo trắng tinh!”
Anh chồng mỉm cười:
– “Anh chỉ vừa lau kính cửa sổ nhà mình sáng nay thôi em.”

Câu chuyện kết thúc bằng một câu nói của cô giáo tôi: “Đừng vội vàng đánh giá người khác khi chính đôi mắt ta còn mờ bụi. Có thể thế giới chưa từng xấu đi, chỉ là lòng ta chưa đủ sáng để thấy điều tốt đẹp.”

hãy thay đổi trước khi muốn người khác thay đổi
Hãy thay đổi trước khi muốn người khác thay đổi…

Muốn thấy cuộc sống tốt đẹp hơn, hãy bắt đầu bằng chính mình!

Chúng ta thường mong người khác thay đổi, để rồi thất vọng khi họ vẫn như cũ. Nhưng hiếm ai chịu ngoái lại xem: bản thân mình đã thay đổi điều gì chưa?

Hạnh phúc, sự bao dung, cái nhìn khách quan… đều là kết quả của một quá trình “lau sạch ô cửa” trong lòng mình. Sống chậm lại một chút, để lắng nghe. Dịu đi một chút, để hiểu sâu hơn. Và rộng lòng một chút, để bao dung.

Có người từng nói:

“Ai cũng muốn thay đổi thế giới, nhưng chẳng mấy ai muốn thay đổi chính mình.”

Hóa ra, thay đổi bản thân không phải là điều to tát. Đôi khi chỉ là:
– Học cách nhìn người khác không qua tổn thương của mình.
– Tập lắng nghe trước khi phản bác.
– Ngừng so sánh và bắt đầu chấp nhận sự khác biệt.
– Biết mỉm cười khi người khác thành công, thay vì ghen tị.
– Và trên hết, học cách nhận ra điều tốt đẹp ở một ai đó, dù chỉ là điều nhỏ bé.

Sống tử tế, bắt đầu từ cách nhìn

Nếu bạn sống trong oán trách, bạn sẽ nhìn ai cũng thấy đáng giận. Nếu bạn sống trong biết ơn, bạn sẽ thấy người nào cũng có điều tốt để học. Bởi vậy, cách nhìn không chỉ là góc độ quan sát, nó là tâm hồn của bạn phản chiếu vào thế giới.

  • Khi bạn nhìn một người mà cảm thấy gai mắt, hãy tự hỏi: “Có phải lòng mình đang có một nỗi khó chịu chưa được gỡ bỏ?”
  • Khi bạn thấy ai đó không đủ tốt, hãy tự hỏi: “Liệu mình đã nhìn kỹ, hay chỉ thấy qua lớp kính bụi của định kiến?”
  • Khi bạn thất vọng vì người khác không giống như bạn mong đợi, hãy tự hỏi: “Mình có đang đặt họ vào khuôn khổ của chính mình không?”

Cuộc sống không phải để phán xét… mà để thấu hiểu

Mỗi người đều có một câu chuyện chưa kể, một nỗi đau chưa lành, một niềm vui giấu kín. Đừng vội kết luận khi bạn mới chỉ nhìn thấy một phần. Bởi một bức tranh chưa hoàn chỉnh thì không đáng bị chê bai.

“Hạnh phúc là một loại nước hoa. Bạn không thể rót lên người khác mà không làm vương lại vài giọt trên chính mình.”

Vì thế, nếu muốn sống hạnh phúc, hãy học cách nhìn đời bằng ánh mắt dịu dàng. Đó là sự dịu dàng dành cho chính mình.

hãy thay đổi trước khi muốn người khác thay đổi

Và nếu có điều gì đáng để ghi nhớ trong một đời người…

  • Đừng so sánh bản thân với ai – bạn là bản thể duy nhất.

  • Đừng sống chỉ vì làm vừa lòng người khác – hãy sống tử tế nhưng đúng với mình.

  • Đừng sống mãi trong quá khứ hay chạy theo tương lai – bạn sẽ đánh mất hiện tại.

  • Đừng sợ đối diện với sai lầm – ai cũng đang học cách để tốt hơn.

  • Đừng khắt khe với người khác – ai rồi cũng từng vấp ngã như bạn.

  • Và đừng quên: lau sạch ô cửa trái tim, trước khi định hình ai đó trong mắt mình.

Bạn thấy không? Chỉ một lớp bụi trên tấm kính cũng đủ khiến ta hiểu sai cả một con người. Nên thay vì mong người khác hoàn hảo, hãy tập yêu lấy sự không hoàn hảo của chính mình và những người xung quanh.

Vì chỉ khi lòng mình đủ trong, mắt mình mới nhìn thấy cái đẹp mà không bị che lấp bởi định kiến.

Hãy thay đổi mình trước, rồi bạn sẽ thấy: thế giới này chưa bao giờ tệ đến thế!

(Nguồn: Sưu tầm)